Lưu Vĩnh Hạ

TRÊN PHIẾN ĐÁ SẦU

Nếu hai ta hóa đá
Mãi bên nhau trên vùng đất sâu
Đếm những giọt mưa sầu
Tình yêu có chôn vùi theo ngày tháng
Biển có lúc đầy lúc cạn
Con sông buồn trôi dạt về đâu
Như bóng ta đã ở trong nhau
Và bất chợt bỗng thành dã tràng xe cát
Anh xa em lòng đau như cắt
Vết thương này đã sâu thẳm trong tim
Dòng máu chuyển luân cố đi tìm
Những dĩ vãng để đan thành kỷ niệm
Trên thân đá từng phiến
Vỡ ra bao giấc mộng hảo huyền
Như một nỗi buồn không tên
Len lén chiếm vào hồn ta màu sương khói
Đi về một cõi
Ta mất nhau nhưng mãi mãi có nhau
Trên phiến đá sầu
Gọi tên nhau trong giấc mơ huyễn hoặc
Lưu Vĩnh Hạ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TRÊN PHIẾN ĐÁ SẦU"